Đỗ Hồng

Cơn Mơ Mùa Đông



Khi công lý không phục tùng cuồng vọng
Khắp sông ngòi đưa gian dối trôi qua
Người còn mơ trong bóng tối mù loà
Đâu hay biết bình minh vừa ló dạng

Ai cũng có niềm tin riêng vô hạn
Nhưng phải cần thêm chân lý sáng soi
Để không ghi thù hận xuống thành lời
Dù sao nữa cũng cùng chung nòi giống

Đừng mơ tưởng giữa mùa đông gió lộng
Có nắng hè về nung nấu con tim
Bởi trí khôn đã ngủ giấc im lìm
Không mở mắt để nhìn về phía trước

Như quên hết đường Quang Trung phải bước
Về Thăng Long xây dựng lại mùa xuân
Đêm Diên Hồng mong mở hội quây quần
Ta đứng dậy bằng đôi chân Phù Đổng

Ngày sẽ đến chim bay qua biển rộng
Mang tự do về với tổ Lạc Hồng
Đất khách nào ôm ấp phận lưu vong
Cho ta gửi lời tri ân chân thật




Đỗ Hồng

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 4 tháng 1 năm 2021

Bình luận về Bài thơ "Cơn Mơ Mùa Đông"